Đã một lần bạn bè rủ tôi săn vé máy bay giá rẻ để đến đảo quốc sư tử, nơi nổi tiếng thế giới vì vẻ đẹp hiện đại, sạch sẽ, thế nhưng lần nào tôi cũng kiên quyết lắc đầu. Đơn giản, tôi muốn dành vùng đất lý thú này cho một chuyến đi đặc biệt. Và thời điểm vàng đã đến khi ông xã tương lai gật gù trước đề nghị chọn Singapore là điểm đến trong tuần trăng mật. Chuyến đi của chúng tôi bắt đầu vào trung tuần tháng 4.
Khách sạn Fullerton Bay
Điểm đến đầu tiên chính là nơi chúng tôi chọn để nghỉ ngơi cho bốn ngày ở Singapore, khách sạn Fullerton Bay.
Khách sạn Fullerton và khu thương mại trung tâm nổi tiếng của Singapore
Anh chàng nhân viên khách sạn tại quầy tiếp tân cho chúng tôi biết thêm: “Kiến trúc sư cũng tận dụng các chất liệu như gỗ hồng sắc đánh bóng, hàng rào mắt cáo, da thuộc, crom, và sử dụng phần lớn các gam màu tự nhiên… để tạo nên một không gian thanh lịch và tao nhã cho mỗi phòng”.
Chinatown
Buổi chiều, chúng tôi lên tàu điện ngầm để đến trung tâm Di sản Chinatown nằm trên phố Pagoda. Nơi đây có ba ngôi nhà kết hợp cửa hàng được bảo tồn đúng nguyên bản, giới thiệu đời sống của những người di cư và những người phu đầu tiên từ Trung Quốc đến hòn đảo nhỏ bé này.
Phòng trưng bày cuộc sống của những người Hoa đầu tiên đặt chân đến Singapore
Nơi đây còn có một cửa hàng lưu niệm, nơi du khách có thể mua sách, cốc và búp bê, hình ảnh phụ nữ Samsui, những người góp một phần không thể thiếu trong việc hình thành lịch sử của khu phố Tàu. Sau khi đi rảo một vòng, tôi quyết định mua một đôi guốc gỗ làm kỷ niệm. Tiếp đến, cả hai nghỉ chân ngay tại quán cà phê Kopi Tiam, nơi lý tưởng cho những ai thích khám phá các món ăn địa phương.
Marina Bay Sands
Ngày hôm sau, ông xã đánh thức tôi từ sớm để chuẩn bị cho chuyến đi bộ “miệt mài” trong Marina Bay Sands. Đây là một trong hai công trình giải trí phức hợp của Singapore sau Sentosa.
Toàn cảnh vịnh Marina
Bữa ăn trưa ngon lành tại khu vực Singapore Flyer
Cây cầu đi bộ đầu tiên trên thế giới có cấu trúc xoắn kép mô phỏng chuỗi ADN
Một người bạn trước khi tôi lên đường có nhắn nhe, làm gì thì làm, phải mua giúp cô ấy mấy lọ nước hoa của người Hồi giáo. Cô bạn cẩn thận, hướng dẫn kỹ địa điểm cho tôi.
Đó là một khu phố Ả rập nằm giữa đường Victoria và Beach Road trong khu Kampong Glam, nằm trong khu quy hoạch Rochore của khu vực trung tâm Singapore.
Theo các thông tin tìm được, ngài Stamford Raffles, nguyên thống chế của Singapore những năm đầu thế kỷ XIX, đã quy hoạch Kampong Glam thành một khu vực thích hợp nhất cho người Ả rập tại Singapore sinh sống. Các đường phố trong khu vực này được đặt tên theo các thành phố Ả rập như Bussorah Street, Muscat Street và Baghdad Street. Phố Ả rập nằm ở trung tâm Hồi giáo ngay từ những ngày đầu, nổi tiếng với các cửa hàng đặc sản, nhà hàng Hồi giáo và nhiều thứ khác.
Chúng tôi lang thang qua các cửa hàng, mỗi khối cửa hàng dài hơn 100m gồm khoảng 35 cửa hàng được sơn phết những sắc màu nóng trông khá vui mắt. Đây là nơi các thương nhân bán buôn những mặt hàng thủ công mỹ nghệ và dệt may để phục vụ cho nhu cầu của cộng đồng các dân tộc Hồi giáo khác nhau định cư ở đây. Những sản phẩm này giờ khá phổ biến với người dân Singapore và thậm chí với cả du khách nước ngoài.
Tôi kéo tay ông xã, đẩy cửa bước vào một cửa hàng bán nước hoa của người Hồi giáo. Anh chàng bán hàng người gốc Ấn nhiệt tình giới thiệu với chúng tôi: “Nước hoa của người Hồi giáo không có cồn, mùi đậm hơn so với những loại nước hoa thông thường khác”. Vừa nói, anh chàng vừa tỉ mỉ nhúng vài mẫu thử cho tôi, nào là mùi quế, mùi mộc lan… Giá khoảng 10 đô Singapore cho 10ml nước hoa không bao gồm lọ đựng.
Thế nhưng hấp dẫn hơn cả với tôi là hằng hà sa số những mẫu lọ đựng nước hoa lung linh ở trên kệ. Tất cả đều là đồ “handmade” mà người thợ thủ công phải mất rất nhiều công sức để thổi thủy tinh, để tô vẽ cho từng họa tiết trên thân lọ.
Những lọ nước hoa tinh xảo với nhiều hình dạng khác nhau được làm rất kỳ công
Và thế là chẳng đặng đừng, sau khi mua giúp bạn thân một chai nước hoa, tôi đã “mạnh tay” chọn một lúc gần 10 chiếc lọ để mang về vừa làm quà, vừa làm kỷ niệm và mặc kệ vẻ mặt nhăn nhó của “anh bạn trai” đi cùng. Và khi về đến nhà, lúc chưng những chiếc lọ trên kệ, gương mặt nhăn nhó ấy đã cười tươi rói và gật gù: “Em quả có mắt tinh đời thật”